Lựa chọn Đà Nẵng là địa điểm tổ chức hội nghị Những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 10, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều cho biết, đây là sự thay đổi lớn. "Chúng tôi muốn có sự lan toả tới các địa phương. Mọi người khi nhắc tới Đà Nẵng luôn có cái nhìn đầy thiện cảm về sự đột phá của thành phố này. Chúng tôi muốn các nhà văn trẻ tới đó như mong muốn một sự đột phá từ thế hệ người viết trẻ. Sắp tới, Ngày Thơ Việt Nam chúng tôi cũng sẽ lựa chọn các địa phương khác nhau để tổ chức", nhà thơ Nguyễn Quang Thiều nói.
Với chủ đề xuyên suốt là Vì sao chúng ta viết?Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều cho hay, vấn đề này được đặt ra không phải từ bây giờ mà từ khi văn chương xuất hiện, từ khi nhà văn cầm bút để viết lên những tác phẩm của mình. Thế nhưng câu hỏi này trong bối cảnh hiện nay có tính cần thiết, cấp bách hơn bao giờ hết đối với tất cả các nhà văn.
"Các nhà văn đã ngồi viết thì phải đặt câu hỏi: Viết để làm gì, viết cho ai? Chưa bao giờ đạo đức, giá trị tinh thần, văn hoá, nhân tính bị đe doạ phá vỡ như bây giờ. Nhiều năm qua chúng ta đã cảnh báo vấn đề của nhân văn, nhân tính trong mỗi con người và con đường duy nhất của nhà văn cầm bút dựa trên chủ nghĩ nhân đạo, nhân văn. Hội nghị lần này, các nhà văn trẻ phải trả lời được câu hỏi đó. Lương tri của các nhà văn sẽ phải trả lời được câu hỏi này", nhà thơ Nguyễn Quang Thiều nói.
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều thừa nhận rằng, sự hiểu biết, điều kiện của các nhà văn trẻ bây giờ tốt hơn thế hệ của ông và thế hệ trước ông rất nhiều. Sự phong phú trong thể loại khuynh hướng, nghệ thuật viết văn xuất phát điểm của nhà văn hiện tại rất cao. Nhưng từ những điều kiện thuật lợi đó, họ phải trả lời là họ mang tất cả kỹ thuật, tài năng của nghệ thuật viết văn, ngôn từ để làm điều gì? Đó phải là bảo vệ con người, thiên nhiên, văn hoá, chia sẻ khổ đau với con người, tạo ra sự đẹp đẽ. "Khi rời bỏ lương tri của nhà văn, khi không còn ý thức của sự đấu tranh, trang viết đó sẽ thành kẻ phản bội", nhà thơ Nguyễn Quang Thiều khẳng định.
Chính vì thế, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều kỳ vọng: "Hội nghị sẽ là tuyên ngôn của các nhà văn về vấn đề văn hoá - nơi người trẻ được cất tiếng. Chúng tôi chỉ lắng nghe và gợi mở cho họ mà thôi", nhà thơ Nguyễn Quang Thiều nói.
Tại cuộc họp báo, nhà thơ Hữu Việt cho biết, hội nghị Những người viết văn trẻ toàn quốc lần thứ 10 có 138 đại biểu tham dự, trong đó có 119 đại biểu là các cây bút trẻ tiêu biểu đến từ nhiều vùng miền trên cả nước. 19 đại biểu là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam tuổi đời từ 35 trở xuống (tính đến thời điểm năm 2021 là năm dự kiến tổ chức hội nghị) gồm các chuyên ngành: thơ, văn xuôi, lý luận phê bình, dịch thuật.
"Đây là hội nghị có số lượng đại biểu đông nhất so với hai kỳ hội nghị gần đây. Tác giả trẻ nhất là Trần Phú Minh Anh sinh năm 2007, hiện là học sinh trung học phổ thông tại TP.HCM. Chiếm số lượng đông đảo là các tác giả độ tuổi từ 22 đến 30. Địa phương có đại biểu đông nhất là Hà Nội với 27 đại biểu, đứng thứ hai là TP.HCM với 22 đại biểu. Các đại biểu thuộc nhiều ngành, nghề khác nhau như kỹ sư, bác sĩ, nhà báo, giáo viên, doanh nhân, công an, bộ đội, công nhân, nông dân, công chức, viên chức… Trong số họ, khá nhiều người sở hữu một hoặc nhiều giải thưởng văn chương, xuất bản nhiều tác phẩm gây chú ý. Một số đại biểu đến từ gia đình có truyền thống văn chương", nhà thơ Hữu Việt chia sẻ.
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều rất buồn vì dù Hà Nội là địa phương có số lượng đại biểu tham dự đông nhất của hội nghị lần này nhưng cho tới giờ phút này, dù công văn Hội Nhà văn Việt Nam gửi đi đề nghị hỗ trợ vé máy bay cho các nhà văn trẻ của thành phố dự hội nghị nhưng ông vẫn chưa nhận được phản hồi "có hay không hỗ trợ".
"Đến nay Hội đã nhận được sự hỗ trợ của hầu hết tỉnh, thành, ngoại từ Lạng Sơn đã trả lời từ chối cấp kinh phí, còn Hà Nội không trả lời sau hai công văn của hội vào ngày 28/3 và 1/6. Chúng tôi rất thông cảm vì Hà Nội đang nước sôi lửa bỏng nhưng việc nào ra việc ấy. Cho tới giờ chúng tôi chưa nhận được công văn phản hồi có hỗ trợ hay không, điều này khiến các nhà văn trẻ cảm thấy thất vọng. Nghị quyết Đại hội lần thứ XIII của Đảng cũng như Hội nghị văn hóa toàn quốc vừa diễn ra năm ngoái tại Hà Nội đều khẳng định văn hóa có vai trò ngang bằng kinh tế, chính trị, và văn hóa soi đường cho quốc dân đi, nhưng thực chất các địa phương đang thực hiện chủ trương đó ra sao?", ông Nguyễn Quang Thiều băn khoăn.
Nhà thơ Hữu Việt cũng cho biết, trước đó Sở Tài chính Cần Thơ cũng trả lời từ chối cấp kinh phí cho 2 đại biểu đi dự hội nghị. "Nhưng khi tôi đưa vấn đề này lên mạng xã hội, Chủ tịch UBND TP.Cần Thơ lập tức liên hệ với lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam khẳng định Sở Tài chính chưa nắm được tinh thần của UBND TP mới trả lời như vậy. Ngay sau đó, Cần Thơ đã mời hai đại biểu đến để cung cấp kinh phí nhiều hơn cả giá vé máy bay cho họ", nhà thơ Hữu Việt chia sẻ.
Tình Lê
" alt=""/>27 đại biểu dự hội nghị những người viết văn trẻ đang chờ hỗ trợ vé máy bay- 900 gr sườn thăn
- 5 bìa đậu phụ
- 2 củ sắn
- 1 bát to dưa cải chua
- 1 bát con tóp mỡ
- Hành khô, tỏi, hành lá
- Rau sống: Xà lách, kinh giới, rau mùi
- Gia vị: Mắm, muối, đường, giấm, hạt tiêu, mắm tôm, chanh, ớt
- Mỡ lợn
- Tráng miệng: Hoa quả theo mùa (hồng, ổi, quýt...)
Không có gì đáng ngạc nhiên khi mọi người ngày càng dành ít thời gian để giao tiếp hơn. Một số nguyên nhân có thể được kể đến như sự phát triển của mạng xã hội hay lệnh giãn cách trong đại dịch.
Dù những yếu tố trên cũng góp phần gây ra tình trạng này, nhìn chung, trong vòng nhiều thập kỷ qua, người dân khắp thế giới đang lựa chọn sống khép kín và ít tương tác xã hội hơn.
Dữ liệu từ 3 quốc gia về thời gian giao tiếp trong gia đình lẫn ngoài xã hội đều giảm trong vòng 30 năm qua, ngay cả với sự hỗ trợ của điện thoại và chức năng gọi video.
Nói cách khác, mọi người đang dần trở nên xa cách nhau. Tuy vậy, chúng ta lại cho rằng đó là điều tốt thay vì nhận thức những tác hại lâu dài, theo Wall Street Journal.
Xu hướng sống khép kín
Tính xã hội vốn là một phần của bản năng của con người. Tổ tiên loài người đã tiến hóa để chung sống với nhau, bởi việc được chấp nhận trong một nhóm là cần thiết nhằm sống sót và sinh sản.
Nhưng nhìn từ góc khác, tính xã hội của loài người có thể chỉ nảy sinh khi việc đó cần thiết để sinh tồn. Việc giao tiếp, hành xử để vừa lòng người khác khiến ta kiệt sức, nhất là với những ý kiến trái chiều hoặc cuộc trò chuyện nhàm chán. Khi được lựa chọn, mọi người thường muốn không phải đối mặt với những điều đó.
Đồng thời, sự hướng nội trong mỗi người đang được đón nhận hơn. Việc chăm sóc bản thân ngày nay tập trung vào sự tu dưỡng nội tâm cũng như nỗ lực cắt đứt những mối quan hệ độc hại. Nhờ công nghệ, ta có thể thoát khỏi trách nhiệm rời nhà và giao lưu với người khác.
Tùy vào thời điểm trong lịch sử, xã hội sẽ coi trọng tính hướng nội hoặc sự quảng giao. 200 năm trước, đời sống tu hành được tán dương vì sự thanh tịnh, nhất là trong bối cảnh không gian sống chật hẹp, thiếu sự riêng tư.
Tuy nhiên, lối sống khép kín thời nay có những hậu quả rất khác so với trong quá khứ. Khi loại bỏ trách nhiệm tương tác với người khác ra khỏi đời sống hàng ngày, ta khó tập trung vào khoảnh khắc hiện tại, đồng thời khiến những mối quan hệ trở nên nhạt nhòa.
Tại nơi làm, việc thường xuyên giao tiếp với người khác sẽ giúp tạo ra không gian thoải mái và tình bạn gắn bó. Nhiều công ty cũng lo lắng về sự suy giảm tính sáng tạo khi nhân viên không tin tưởng lẫn nhau bởi thiếu tương tác trực diện.
Có vô số lợi ích đi cùng việc ở bên cạnh người khác. Nghiên cứu cho thấy ta có nhiều cơ hội kết bạn hơn chỉ nhờ sống gần mọi người. Khi đã quen với môi trường xung quanh, ta sẽ bớt cảnh giác về rủi ro trong giao tiếp, đồng thời tập trung và phản hồi nhanh nhạy hơn trong những cuộc trò chuyện.
Khi chia sẻ không gian và làm cùng công việc, mọi người bắt buộc phải trò chuyện với nhau. Những cuộc hội thoại đơn giản hàng ngày thực chất rất có giá trị. Nghiên cứu mới cho thấy việc nói chuyện với người khác sẽ làm chúng ta bớt ích kỷ và trở nên cởi mở hơn.
Khi ít có người xung quanh để trò chuyện, ta trở nên hẹp hòi, khó đón nhận những quan điểm khác mình. Sara Konrath, làm việc tại Đại học Indiana (Mỹ), đã phát hiện ra sự suy giảm rõ rệt về lòng thấu cảm kể từ năm 2000. Cô tin rằng điều này đi đôi với sự khép mình ở người trẻ khi họ chỉ tập trung vào bản thân và không mấy để tâm tới người khác.
Xu hướng sống khép kín cũng lý giải việc mọi người ít nỗ lực quan tâm lẫn nhau hơn. Khi nói về việc cắt đứt những mối quan hệ độc hại, ta đang suy nghĩ rằng sự hiện diện của người khác là rào cản đối với hạnh phúc cá nhân. Do đó, mọi người sẽ chỉ dựa vào chính mình để đối phó với sự mất kết nối trong cuộc sống. Tuy nhiên, điều này làm trầm trọng nỗi khó chịu vốn đi kèm sự cô lập.
Cân bằng
Việc ít dành thời gian giao lưu cũng làm giảm số bạn bè và mối quan hệ của mỗi người. Hai xu hướng này có sự liên hệ trực tiếp. Tại những quốc gia với tổng thời gian giao tiếp xã hội giảm, người dân cũng được ghi nhận có ít bạn hơn.
Điều này không có nghĩa chúng ta nên bỏ thời gian ở một mình, tự chăm sóc bản thân, thực hành chánh niệm hay suy ngẫm về cuộc sống. Những thói quen trên cũng rất có lợi.
Tuy nhiên, sự cân bằng giữa thời gian dành cho bản thân và tương tác xã hội đã bị mất đi. Điều đó khiến mọi người đều không vui vẻ.
Khi chuẩn mực xã hội chuyển từ tính quảng giao sang sự khép kín, mỗi cá nhân gánh thêm trách nhiệm chủ động kết nối với người khác. Theo nghiên cứu, những người đã hình thành thói quen giao tiếp thường xuyên sẽ dễ dàng duy trì các mối quan hệ và sức khỏe xã hội - khả năng hòa nhập của cá nhân với cộng đồng.
Chúng ta cần xây dựng thói quen để rèn luyện khả năng tương tác xã hội đã bị thui chột. Điều đó đôi khi bao gồm việc chịu đựng những người có ý kiến trái chiều hoặc kém thú vị.
Những nỗ lực này cũng tương tự việc xây dựng chế độ ăn uống lành mạnh hay thói quen tập thể dục trong môi trường tràn lan thực phẩm bẩn và lối sống ít vận động.
Thói quen giao tiếp xã hội giúp mỗi người hòa nhập với cộng đồng tốt hơn, đồng thời cải thiện sự hài lòng trong cuộc sống và tuổi thọ về lâu dài. Những lợi ích này có lẽ xứng đáng để ta đánh đổi với một chút khó chịu.
Theo Zing
" alt=""/>Cái giá của việc né tránh giao tiếp